Bác gái: Hôm nay hai giờ chiều bác mới ăn cơm.Tôi ủng hộ cái đúng.Bác gái nghe lục đục, hỏi: Làm gì thế con? Học ạ.Sự trôi vô phương dẫn tôi đến đây.Trong Tuổi thơ dữ dội? Không hẳn.Họ bắt đầu dùng đến quyền của tuổi tác và địa vị.Dường trong mẹ luôn có khao khát về danh tiếng, với công việc mẹ lại đầy trách nhiệm nên mẹ luôn phải cố quá sức mình.Bác lại bảo: Cấm tiệt đi đá bóng.Có mùi thơm của biển, có vị mặn trong gió.Tôi bảo vâng, chắc họ chế tạo thế nào để có cái mùi chữa bệnh gì gì.
