Cũng thành thói quen rồi.Chính sự hiện sinh của nó (chứ chả nhẽ là thượng đế) tạo ra cái xã hội phải có đạo đức và đủ thứ hầm bà lằng mà chúng ta đang có.Một khuôn mặt khá dễ mến và có vẻ quen thân từ trước.Nó vừa là lí do biện minh cho thú tính, vừa là món thuốc phiện lờ đờ để mị dân, đưa họ đến những tư tưởng chẳng vì một cái gì cả.Nó khiến ta sợ hãi và xa lạ.Tôi nghĩ đến Tần Thủy Hoàng đốt sách.Bình xăng vẫn còn một nửa, tha hồ mà đi.Cả món tinh thần cũng thế.Nghĩa là phải chấp nhận cả những sự đê tiện.Còn không tin thì phải tồn tại với nó, cái cảm giác bi quan rất tự nhiên, rất thật và rất chóng chết.