Mà khó thay đổi cái của quỷ đó lắm.Nó chỉ cần thay đổi công việc, chứ không cần nghĩ, trừ những lúc ngủ.Bạn bảo ngày của bạn đầy công việc rồi, đầy đến tràn trề ra ư? Bạn bỏ ra một ngày đến mấy giờ để lo vần đề cơm áo? Bảy giờ, phải không? Và mấy giờ để ngủ? Bảy giờ nữa ư? Tôi xin tính thêm hai giờ nữa cho rộng rãi.Dùng thời gian đó cho hợp lý, cho hiệu quả là vấn đề khẩn cấp nhất.Ông miễn cưỡng làm việc, càng trễ chừng nào cành hay; và vui vẻ đứng dậy ra về, càng sớm chừng nào càng tốt.Tôi nhận rằng câu ấy khó nói vô cùng vì quần vợt quan trọng hơn cái linh hồn bất diệt nhiều lắm.Chúng ta không bao giờ có thêm chút thì giờ nào đâu.Mà trong luyện trí, một yếu tố quan trọng nhất là phải thấy gắng sức, khó nhọc, thấy nửa muốn làm, nửa muốn bỏ; cảm giác đó không thể có được, khi ta đọc tiểu thuyết.Tôi ân hận cho bạn lắm, nhưng còn có chỗ để an ủi.Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó.