Như vậy ông ta hết nói gì được nữa, không có lý lẽ gì để tranh biện được nữa.Một người học trò của tôi Albert B.Không phải cha không thương con đâu, nhưng cha đã đòi hỏi ở tuổi thơ của con nhiều quá, cha đã xét con theo tuổi nhiều kinh nghiệm của cha.Khi còn xa bạn chừng mười bước, nó đã bắt đầu ve vẩy đuôi rồi.Và ông ta lấy làm ân hận vì sự đó lắm.Ông nhận thấy vài bộ phận đặc biệt: nhà kỹ nghệ khoe tự ông ta sáng tạo ra và tả tỉ mỉ về những động tác của nó ra sao."Bà có thuật gì mà người hầu tận tâm và khéo léo như vậy?".Một nhà chính trị trước nhất phải nhớ tên những cử tri.Tại sao không đem ra nói trước đi? Một người tự phụ là nhà quảng cáo chuyên môn, tất phải ngu độn lắm mới vụng về như vậy).Bạn hãy xét mình coi đã bồi bổ được khuyết điểm nào và trong những dịp nào.
