Thôi, bác đừng xuống.Tôi nói: Cho con đi bệnh viện.Tôi nói câu tôi từng nói với mẹ: Hai năm nữa thì teo rồi ạ.Vì người tranh luận luôn lái vấn đề trệch khỏi lôgic của nó.Tô mỳ của bạn cũng đang nghi ngút hơi.Thêm nữa, bác quan niệm trẻ con, thanh niên cứ đưa vào kỷ luật, chơi đòn tâm lí, ân cần chăm sóc, bệnh gì cũng khỏi tuốt.Trái lại, còn có thể tỷ lệ thuận.Biết đâu ngày nào đó, có chủ chó đến giơ miếng xương ra đã xoắn xuýt vẫy đuôi.Đó là giấc mơ của ta và ta chỉ chấp nhận giấc mơ ấy.Với khả năng lí luận của bạn, bạn hoàn toàn có thể bác bỏ cảm giác tự ti và đầy mặc cảm ấy.
