Nhưng vấn đề là thời gian (dù không đầu không cuối) đã đi và kéo loài người theo, hình thành bản chất luôn phát triển.Bấm vào và bể bắt đầu sục, nước cuộn lên như trong siêu nước sôi.Bác hỏi: Sao con không đi học.Cái trạng thái chẳng làm gì nên hồn cả và miên man bàng bạc vẻ bi quan trong cái trạng thái ấy.Một số trong bọn họ nói Chém chết mẹ nó đi khi cầu thủ đội bạn lắt léo và Cho chết mẹ mày đi khi cầu thủ đội bạn ôm giò trên sân.Và với nhiều người, học không có gì ngoài nghĩa đến trường và ngồi vào bàn.Bố mẹ xử lí tôi đã mệt rồi nên chắc chẳng còn hơi đâu uốn nắn từng lời cho nó.Mạch sáng tạo và khao khát đến với nó không chảy rần rật trong hắn.Và cái sự kỳ dị ấy càng khiến bạn vừa hoang mang vừa tin chắc mình phải gánh lấy nó.Lại còn hăng nữa chứ.
