Viết tí tẹo lại lên xe trôi đi.Càng tuyệt vọng, xu thế ấy càng mãnh liệt.Tất nhiên, tôi sẽ chẳng bao giờ đặt chân lên hòn đảo của ông để làm phiền đâu.Nhưng lí trí dạy tim tôi phải muốn.Hầu hết là những người sống có trước có sau.Nếu thế thì họ, những con người bình thường theo yêu cầu của thời đại, thật lắm kẻ thù.Sang Trung Quốc, sang Thái Lan đi.Sự đố kị lộ liễu này thực ra dễ là biểu hiện của vô đạo đức và bất hiện sinh.Và cũng chẳng làm bạn cảm thấy hay ho hơn khi đưa ra những sự thật mà họ phải đối diện.Có một hôm, ông chú gọi bạn sang bảo: Mày vào đây chú cho ít mật gấu bóp chân.
