Người ta biết đến văn ông nhưng chưa thừa nhận.Kẻo mọi người lại trách đi công tác mà không mang gì về.Bạn không nghĩ những sự suy kiệt này do thể thao mang đến.Sách phôtô, giấy rất dễ cháy.Nhưng khi bị đẩy đến tận cùng của phẫn nộ và khi những uất hận tuôn trào, thì bạn sẽ làm chúng khiếp sợ.Nhưng lúc này cũng là lúc mọi người trong nhà thức dậy.Nhiều đến độ mà có lúc bạn cảm giác như âm thanh không đi từ ngoài vào mà như phòi từ óc, từ thất khướu ra.Rồi lửa bén nhanh quá, chẳng buồn đọc.Tôi sẽ không đề cập chi tiết khả năng ngộ nhận ở đây vì nếu thế, những điều tôi viết không có giá trị một thiên tài kể sơ sơ về cái xảy ra trong và ngoài mình.Nếu họ chưa đạt đến tầm cao, chả nhẽ cứ bỏ mặc họ mà đi một mình.