Cớ gì mà không dám nói.Tất nhiên là mệt mỏi.Hiện sinh tách xã hội thành những cá nhân đơn lẻ, rời rạc và luôn phải chống chọi toàn bộ phần còn lại.Được thiên tài cảm ơn, sướng nhé.Tôi sẽ còn góp thêm một vài gọng kiềm kẹp cho anh chết.Hoặc không tưởng tượng rằng có ai đó đang tưởng tượng ra họ.Cứ giờ nào là đổ từng ấy tiếng chuông.Bạn xem trận đấu với một sự thoải mái tương đối.Vả lại, mười rưỡi là phải lên giường nằm rồi.Thêm nữa, bạn đầy những hạn chế của tuổi trẻ bị dồn nén.