Trên đầu chồng sách lưa thưa mấy tờ nháp xếp lệch lạc nhau mà tờ trên cùng được gấp đôi và bị xé một mẩu hình vòng cung.Để cả đời chúng ta không phải đeo chỉ một chiếc mặt nạ.Cũng không phải điệu cười sảng khoái rồi.Việt Nam vô địch! Việt nam vô địch! Họ gào lên.Trái lại, còn có thể tỷ lệ thuận.Và họ cũng sẽ khổ khi vừa không rõ chúng mà vừa giấu chúng trong lòng.Đôi lúc, nói chuyện, mọi người bảo cái đồng hồ kêu khiếp lên được, cứ lúc lúc lại giật mình vỡ giấc.Em thấy anh cũng tội nghiệp như cô bé ấy.Cũng chả phải nói ai cũng vứt một tí như thế thì xã hội này ra gì.Nhưng bác nói: Bật dậy nào.
