Chỉ là một thứ cảm giác theo thói quen của kẻ cô độc, ít tiếp xúc.Lúc hàng vắng teo ngồi rỗi mới là lúc bác buồn.Mà đã bị bác đọc vài dòng thì có lẽ không còn cơ hội làm nốt công việc còn lại.Và vì thế, nó mạnh hơn.Ông Diểu tức giận giương súng.Cái trạng thái chẳng làm gì nên hồn cả và miên man bàng bạc vẻ bi quan trong cái trạng thái ấy.Tôi đốt vì nó vô nghĩa.Cuộc sống còn cần có tầm nhìn xa bên cạnh những hoạt động sống cũng rất sống đó.Vâng, lúc đó, một chú sấn đến rút chìa khóa xe của tôi và bảo: Mẹ mày, mất dạy.Chỉ thi thoảng lóe lên thôi.