Có nhiều trạng thái mà bây giờ mới lí giải được.Có lẽ cũng sắp qua một giai đoạn nữa rồi.Bạn cũng đang ganh đua với họ.Lúc này, mục tiêu của bạn chỉ là viết, gõ và gửi lên mạng cho xong một giai đoạn.Nhưng về sau ngẫm lại thấy bố mẹ lo cho mình, lo cho danh dự quá mà đâm ra… Cũng tại tôi chẳng mấy khi để bố mẹ thấy mình ngồi vào bàn học.Tôi sẽ còn góp thêm một vài gọng kiềm kẹp cho anh chết.Như thế là lập dị, là thiếu khoa học, không hòa cùng nhịp sống với mọi người.Bạn muốn đem lại cho họ những điều hơn thế.Nước mắt ngưng nhưng nước mũi vẫn chảy tong tỏng, kéo dài, đu xuống trang sách.Và thế là xảy ra những thảm trạng.
