Mưa ý nghĩ như đá rơi lộp bộp trong óc, chờ cô nàng Buồn Ngủ đỏng đảnh hay trễ hẹn.Mà việc này xảy ra như cơm bữa.Khi bạn viết, cứ có một người đến gần là bạn phải gấp lại.Ô, cái cảnh này bạn đã gặp ở một giấc mơ đã cũ.Thế mà, khi không có quyền được lao động theo sở thích, để không hoang tưởng bởi sức hấp dẫn có thể gây nghiện ngập, để không quá xa cách đồng loại; đôi lúc bạn phải cấm cửa, hắt hủi trí tưởng tượng.Để cháu tự sống và tất cả sẽ đều thoải mái.Bên phải là bụi cây, bụi cây, rồi đến bể bơi.Nhưng đây là một trận bóng.Trông cậu buồn cười quá.Tẹo rồi biết trình báo thế nào đây?
