Sự thật và những khái niệm luôn bị đánh tráo và lạc hậu.Lúc này, đừng coi tôi là nhà văn.Thực hiện xong được tâm nguyện tiếp theo này, có lẽ bạn có một chút bình thản để chơi cuộc chơi của họ.Như thể kéo một con vích lên bờ.Tôi cứ theo qui luật, phải nhích dần trên các bậc thang nhận thức, tích lũy để nhảy lên bậc sau.Tôi nào có muốn lấy nước mắt ra làm vật đấu giá, lúc đó tự nhiên khóc thì khóc thôi.Và có phần nào vì sắp tới Sea Games 2003, Tây sắp đổ về? Nếu không thì sao đến tận năm 2003 này mới đẩy mạnh.Để là một người am hiểu nghệ thuật, biết đàn hát vẽ vời? Bạn chỉ đọc vài trăm cuốn truyện, bập bẹ đánh được bài sòn sòn sòn đô sòn, và không biết đánh bóng một quả táo… Bạn chỉ có bản năng.Nhưng còn cái đèn rọi treo trên tường mẹ không biết công tắc ở đâu.Loài người chỉ là một món đồ chơi có thể bị nó vứt đi bất cứ lúc nào.
