Khi ông vào, ông có thể quan sát các bàn và xem các sản phẩm trên dây chuyền, cảm nhận sự phù hợp của nó với chiến lược của Apple, và kiểm tra sự tiến triển trong mỗi thiết kế.“Gould thích bản sau này hơn rất nhiều", ông ấy nói, “Tôi đã từng thích bản cởi mở đầu tiên.“Eve nhạy cảm hơn nhiều người nghĩ,” ông giải thích.Anh ta thông minh, sáng chói và thực sự có khiếu hài hước.” Sau đó ông nhường lời cho Amelio, tiến lên sân khấu với một chiếc áo khoác thể thao bóng bẩy và một chiếc áo sơ mi kẻ sọc, cài khuya sát cổ, “nhìn giống như một anh hề ở Vegas,” Jim Carlton, phóng viên tờ Wall Street Journal ghi chú, hay theo mô tả của tay viết về công nghệ Michael Malone, “nhìn giống y như ông chú mới ly dị của bạn trong ngày hẹn hò đầu tiên của mình.Và như thế thì thật không khôn ngoan.Việc bạn biết được rằng ông có thể đè bẹp bạn sẽ khiến bạn trở nên yếu đuối và sẵn sàng chấp thuận ý kiến của ông, ròi sau đó ông có thể nâng bạn lên, đặt bạn vào một chiếc bệ và làm chủ bạn.“Nó thật tuyệt vời,” Erin nhớ lại.Đám đông bắt đầu đi vòng quanh, đặc biệt là khi ông thông báo Microsoft sẽ đầu tư 150 triệu đô la vào Apple và sẽ nhận những cổ phiếu không có quyền bầu bán.Một vài ngày sau khi Raskin rời đi, Jobs xuất hiện trước bàn làm việc của Andy Hertzfeld, một kỹ sư trẻ của nhóm Apple II, người có khuôn mặt to tròn cùng cử chỉ tinh quái, giống với người bạn thân Burell Smith.