Bà kể: "Năm năm trước, một hôm vào tháng chạp, tôi thấy tâm hồn chìm đắm trong biển ưu tư.Tôi đi lại tấm gương, ngó trong đó đã thấy sự lo lắng làm cho dung nhan tôi tiều tuỵ làm sao! Những nét nhăn đã bắt đầu hiện, do bàn tay tàn phá của ưu tư.Hồi 21 tuổi, ông đã kiếm được 75.Được lắm, như vậy mới phải là người lớn.Vậy tôi sẽ mua một quan tài và mang theo".Phần đông những thảm kịch ấy có thể tránh được, nếu nạn nhân chịu tìm ở Tôn giáo, ở kinh kệ, nỗi an ủi và sự bình tĩnh cho tâm hồn.Tôi khuyên các anh tập cách điều khiển bộ máy đó để sống ngày nào riêng biệt ngày ấy: đó là cách chắc chắn nhất để yên ổn trong cuộc viễn hành.Thiệt một xu cũng không đáng".Thế rồi việc làm ăn lỗ lã, bà ấy nay không còn một xu.Thế rồi họ kiện nhau và cho tới chết không thèm nói với nhau nửa lời.