Lúc tôi lấy phong kẹo ra đưa cho thằng em bóc, cười thầm vì mình chả bao giờ tiếc cái kẹo nhưng mời người ta thì có vấn đề gì không.Tôi không thích mèo.Mọi người bắt đầu thấy cần xích lại gần nhau và biết tận hưởng cuộc sống.Mong muốn có một thân xác khỏe mạnh và thần kinh dẻo dai để tiếp nhận sự mới cũng làm đau.Ông sẽ được thoát li, thoát li khỏi những kẻ như tôi.Rồi xuyên suốt thời thơ ấu, tôi chuyển nhà ba bốn bận.Không, cháu không bảo bác: Biết rồi khổ lắm nói mãi đâu.Bác đùa lại: Sức cháu có đánh được nó không.Tiếc là tôi không phải quí khách.Một là: Nếu tôi hoặc một người tôi yêu mến mắc bệnh hiểm nghèo cần chữa trị với chi phí rất lớn thì làm thế nào? Hai là: Khi phải hứng chịu những bất công của quyền lực thì phải chống lại bằng cách nào?