Tôi nhớ có lần đi học về, rủ chị từ Thanh Xuân vào Hà Đông ăn giỗ.- Tôi nghĩ tôi hiểu được phần nào con người ông.Ta luôn cố giữ sự nhẹ nhàng của một đứa trẻ để âm thầm tưới sự trong trẻo, lương thiện làm đời sống họ thêm thoải mái.Dù đó là hai yếu tố mâu thuẫn.Chơi là làm một bài thơ hay để được chửi.Hãy bắt tôi, nếu có thể.Xã hội loài người thì phải như thế.Nhưng trong gia đình, cũng như trong xã hội, bạn không có quyền trong tay, mà lại càng không thể dùng bạo lực lật đổ.Những mâu thuẫn nội tại này đánh nhau rất mệt, đôi lúc phải phó mặc cho tiềm thức giải quyết.Hẳn rồi, họ phải có cách của họ chứ.
