Vẫn chứng nào tật nấy.Đây là những phút giây mà con người có quyền được sướng.Đúng là đồ trẻ con phải làm ông cụ non.Bạn lấy xe máy, đứng ở cổng bệnh viện chờ bác làm thủ tục xong đưa bác về.Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào.Nơi mà dù thể xác đang trong trói buộc, những hoạt động sống trong nó vẫn có thể tự do.Nhưng thơ đâu có phải là một khối trọn vẹn thơ ngây.Vật chất? Bạn đâu có.Chúng như những giọt luôn hiện hữu trong nhân gian mà có người biết, có người chẳng bao giờ biết.Không phải cái nhẹ bẫng bản chất của tờ giấy.
