Yên lặng bên ngoài, tĩnh lặng bên trong.Tôi không biết người ta có thể vâng phục đau khổ ra sao.Đối với tự ngã, khoảnh khắc hiện tại thật khó lòng hiện hữu.Nó chính là cách mà ý thức của bạn lý giải và tương tác với vũ điệu năng lượng phân tử của vũ trụ này vậy.Tiếp cận với lãnh địa vô tướng ấy mới đích thực là giải thoát.Cái đó mới thực sự quí giá.Cái bạn gọi là “cuộc sống” đúng ra phải gọi là “hoàn cảnh sống” của bạn.Bạn không giả vờ gì cả.Và điều kỳ diệu vĩ đại nhất là: Cái tĩnh lặng và bao la vô tận cho phép vũ trụ hiện hữu không chỉ ở cái không gian bên ngoài kia – nó cũng ở bên trong bạn, nó bao la theo chiều sâu thẳm, chứ không theo chiều rộng.Trong trạng thái mê muội bình thường, sự phản kháng hoặc chối bỏ theo thói quen đối với cái đang là gây ra sự khó chịu và bất mãn mà hầu hết mọi người đều chấp nhận như là cuộc sống bình thường.
