Tôi nằm trên gác, đọc hoặc viết.Mà giáo viên nhạt và lạnh nhớt như thế thì ngu như tôi cũng biết.Ở đó, có thể tôi sẽ như một anh nông dân lạc lõng trong bữa tiệc thị thành.Khi mà trước hôm thi đại học một ngày, mẹ dẫn tôi đến nhà một ông thầy.Tôi tống vào thùng rác.Thấy đất nước thật tiến bộ khi vào nhìn thảm cỏ xanh và khuôn viên khá qui củ xung quanh.Cái mặt, cái bộ dạng mình bình thản và nhơn nhơn quá.Mọi người ai cũng lo cho tôi.Nhưng bạn không ngại viết ra những lời ấy.Hôm trước trốn mẹ đá chơi một trận mà chân còn tập tễnh đến hôm nay.
