Cô gái bảo: Không.Hơi buồn chán là cứ phải đến lúc khó khăn, cứ phải đến lúc nguy nan, cứ phải đến lúc nước đến chân…Nhưng nước mắt không nghe tôi.Ví dụ như dùng khi lúc anh họ kể về bạn trong bữa cơm: Anh em nhà thằng này cứ tắm xong là lấy quần áo sạch lau người, mà khăn tắm thì có.Bác đã ra tay thì bật dậy nào.Mướt mồ hôi để quên đi niềm trơ cứng ở xó lớp.Không quá kiêu hãnh mà cũng không chìm sâu vào mặc cảm.Và phải đập xác xuống nền đá hoa lạnh buốt.Bạn lại muốn lưu lại.Còn ban đêm thì có chiếc đồng hồ quả lắc trên gác.