Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết.Điều thứ nhì là phải vừa đọc vừa suy nghĩ.Năm sau, giờ sau, ngày sau luôn sẵn sàng đợi ta.Hễ chưa gắng lắm cái gì để thoả mãn ý muốn đó thì lòng ta chưa yên.Chính bạn là người tôi muốn khuyên đấy.Bây giờ tôi xem ông ta sử dụng 16 giờ đó như thế nào.Hôm đó, bạn không bỏ ra 45 phút để sửa soạn đi ngủ.Nếu người ta không có cách nào sống với số tiền người ta có thì có thể kiếm thêm một chút nữa bằng cách này hay cách khác.Có gì đáng chán đâu? Ngay trong công ty địa ốc cũng có cảnh đẹp lạ lùng, biến hóa của đời sống.Người ta có thể 8 giờ dắt chó đi chơi mà suốt thời giờ nói là để dạo mát óc cứ phải suy nghĩ về việc 9 giờ 15 phải đọc sách, phải về sao cho khỏi trễ như vậy còn hứng thú gì nữa?
