Người xưa từng nói: "Có hai người tù buổi tối thường nhìn qua khung cửa sổ, người lạc quan nhìn thấy các vì sao và ước mơ sẽ có ngày được tự do, còn người bất hạnh chỉ nhìn thấy các song sắt giam cầm".Vị trí bạn từng ngồi trong lớp mẫu giáo có lẽ đã ảnh hưởng đến chuyện bạn bè của bạn là ai, từ đó ảnh hưởng đến sở thích của bạn là gì, rồi ảnh hưởng đến chuyện bạn học hành ra sao…Tình yêu hay một khát vọng gì khác đôi khi không hẳn đã là tất cả.Họ thoả hiệp cả với những lỗi lầm hay thiếu sót của bản thân, vẫn cho rằng mình là toàn vẹn, là hoàn hảo mà không cần cố gắng gì thêm.Người ta có thể tiếp thu và kế thừa kiến thức của các nước tiên tiến nhưng không ai có thể lấy niềm tự hào của một quốc gia khác, của một dân tộc khác thay cho dân tộc mình, không ai có thể lấy kỷ niệm của người khác thay thế cho kỷ niệm của chính mình.Mặc dù công việc ấy hiện còn xa vời, nhưng nó lại chính là cơ sở cho mọi nỗi lực.Có những người không bao giờ nhận ra hay không muốn nhận ra chân giá trị của hạnh phúc.Cây cầu lớn đến nỗi họ đã phải bắt đầu xây từ hai bên bờ và dự tính chúng sẽ gặp nhau ở giữa sông.Thực tế cho thấy rằng người hạnh phúc và người bất hạnh có cảm nhận và kinh nghiệm sống khá giống nhau.Joe là anh cả trong gia đình có 6 anh em.
