Tôi khóa máy giặt lại, đặt đứa cháu gái năm tuổi vào phòng ngủ, đóng kín cửa sổ, lấy giấy và giẻ bịt hết các lỗ hở.Trước kia nhiều phen tôi mất thì giờ đợi anh ta tới nửa bữa.Hai ba đêm đầu tôi không hề chợp mắt được một chút.Tôi thường khen cô hán hàng có cặp mắt hoặc mớ tóc đẹp.Năm 1774 một người lại thăm dưỡng đường do một tín đồ phái ấy lập ra, đã lấy làm bất bình khi thấy những người đau bệnh thần kinh bị bắt phải đan vải gai và y liền cho rằng các tín đồ đã lợi dụng những kẻ khốn nạn kia.Trong tập ấy tôi ghi hết những việc dại khờ mà tôi đã phạm.Yếu tới nổi không thể nhích ra khỏi giường .Sáng hôm sau, tôi vào hãng, viên đô đốc Nhật đã ngồi đó, miệng ngậm điếu thuốc.Tôi nhận thấy trước kia tôi đã khùng.Nhiệm vụ của chúng ta là giúp y chứ không phải là treo cổ y đâu nhé".
