Xem như chẳng có ai gây tổn thương gì cho bạn vậy.Nỗi đau khổ của bạn có hai bình diện: đau khổ mà bạn gây ra hôm nay, và đau khổ từ quá khứ vẫn còn tiếp tục sống trong tâm trí và thể xác của bạn.Phải chăng đó là vâng phục? nếu phải, thì tôi không ưa chút nào.Ta là sự hiện trú linh thiêng.Khi bạn cư ngụ ở cơ thể mình, thì các vị khách không mời ấy sẽ khó lòng bước vào.“Một ngày kia tôi sẽ thành công”.Làm sao có thể như thế được? Nó chính là sự sống bên trong mỗi hình tướng, là tinh hoa nội tại của tất cả mọi sự vật đang hiện hữu.Thế nhưng lòng trắc ẩn đích thực như tôi vừa miêu tả, cho đến nay vẫn còn hiếm hoi.Bạn cũng biết rằng mọi hình tướng đều nhất định sẽ lại tan biến đi vào hư vô, và sau cùng không có sụ vật gì ngoài kia quá quan trọng như người ta vẫn tưởng.Sau đó đến lúc mọi hình tướng tâm trí hay các ý nghĩ cũng chết đi.
