Gần đây nhất, diễn giả Tony Robbins (diễn thuyết bài Đi trên than nóng bằng chân trần) đã nhảy quanh sân khấu vào hét toáng lên rằng nếu con người chuyển động tiến về thuyết đó thì sẽ hạnh phúc còn lùi lại thì không.Trước khi đi, tôi đã kiểm tra lại địa chỉ: khu phố 82 và đại lộ Park.Tuy nhiên, chúng ta biết rằng chúng ta phải văn minh hơn (hãy cho là: đạo đức giả) trong những phép tắc xã hội.Lúc đó, giao tiếp bằng ánh mắt sẽ là một bản năng thứ hai.Khi chúng tôi đi qua cửa, cô ấy nói, À, người hướng dẫn đó thật là tốt.Bạn là Peter nào nhỉ? Khi anh ấy nói bạn gặp anh ấy ở sân gôn, hãy tỏ vẻ như bạn rất vui mừng rằng đây chính là Peter bạn đã gặp ở đó, chứ không phải Peter kia.Một cuốn sách nổi tiếng của Malcolm Gladwell, Trong chớp mắt[3], đã dẫn chứng và khiến khái niệm này trở nên phổ biến.Nó tạo cho con người ý thức để thay đổi một câu liền mạch những biệt danh.Vẻ mặt của bạn trở nên bớt căng thẳng và bạn mỉm cười.Bất kể khi nào tôi đi công tác, anh bạn quý mến của tôi, Phil Perry, và tôi thường nói chuyện qua điện thoại.