Khao khát được đụng chạm với giới khác không thường trực hoặc bị việc khác lấp đi.Vì thế mà lại phải tập ở lại dần làm nhà đạo đức để điều độ.Đằng này… Cái giấc mơ ấy là của mình.Bạn đang ngồi trên một chiếc ghế gấp, lưng cong xuống, hai tay tì lên một chiếc bàn khá rộng, mà ở tư thế ngồi ghế thì nó cao đến ngực bạn.Đó gọi là biết chơi.Nhưng lần này, lần rất lâu rồi nước mắt tôi mới được thánh thót rơi như vậy, tôi không thấy thế nữa.Lúc này, đừng coi tôi là nhà văn.Bạn cảm ơn những giờ phút bên họ.Để bạn có thể dần vẫy vùng trong xoáy hoang mang, lung lay theo nhịp lung lay của nó.Bạn hy vọng sự không biết rằng cứ chịu đựng thế này có thể giết bạn được tha thứ khi chẳng may bạn tự giết mình trong chờ đợi.
