Không còn gì sót lại cho mơ mộng, cho nghĩ suy, cho tưởng nhớ, cho dự kiến.Thế giới của bạn giờ đây đã có một tâm điểm: đó là người bạn yêu.Ở bình diện tư duy, bạn sẽ thấy vô vàn phản kháng dưới hình thức phán xét, bất mãn, và toan tính đào thoát khỏi cái Bây giờ.Để nhận biết sự thật này, bạn cần phải sống với nó.Tâm hồn nó đã có thêm chiều sâu.Tức là nó không còn giả vờ là bạn để lợi dụng bạn được nữa, không còn sống bám vào bạn được nữa.Chúng có thể giúp bạn thấy khoái lạc, nhưng không thể đem lại niềm vui.Khi vâng phục, bạn hãy hướng chút ít dấu vết phản kháng nào còn sót lại bên trong bạn không.Mặc dù là một chọn lựa đơn giản nó cũng rất căn cơ.Chúng không phải Chân Lý; chúng chỉ là phương tiện hiển bày nó mà thôi.