Tôi bỗng không thấy xấu hổ khi mình khóc.Cái chỉ huy được họ chỉ là quyền lực cao hơn.Nhưng lại muốn súc tích.Và nếu ông chỉ đến đó có một mình thì có phải sướng không?Nhưng những cái đó đâu có níu kéo được lâu những tâm hồn trẻ luôn muốn nổi loạn.Ai rủ em? Cô liếc sang cậu bạn ham chơi ngồi cạnh tôi.Bởi ngay khi thức dậy thì bạn đã quên ít nhiều.Nhưng em nghĩ không phải cháu không biết tôn trọng mọi người đâu ạ.Không muốn xé mà cũng không định làm kỷ niệm.Họ bảo: Cháu làm sao sánh được với Bác.
