Bà kể với tôi: "Năm 1937 nhà tôi mất, tôi đau đớn thất vọng lắm và gia tư gần như khánh kiệt.Chẳng hạn như chuyện ông Harry Vane bị xử trảm do ông Samuel Pepys chép lại trong tập Nhật ký của ông.Nhưng trái lại, ông thì bình tĩnh, lạ lùng.Càng cận ngày, tôi càng đau đớn cho thân phận.Nhưng mấy năm trước đây, các nhà học rán tìm xem óc người ta làm việc được bao lâu mà không thấy mệt, nghĩa là không thấy "sức làm việc kém đi".Những cây trong rừng phương Bắc khôn hơn.Đây là câu chuyện: Đại tướng bao vây đồn Richsmond đã 9 tháng.Vì lỡ tàu họ đứng trên bến mà trách hết thảy mọi người - từ họ ra - và muốn cho cả thế giới săn sóc họ, làm thoả hững ý muốn ích kỷ của họ".Sau, duỗi bắp chân, rồi tuần tự đến những bắp thịt khác trong cơ thể.Bà Webster đáp: "Vậy bà ở chung với tôi.
