Khi bạn nhận thức được điều này và sát cánh với thiên nhiên trong trạng thái tĩnh lặng, trường tĩnh lặng ấy trở nên thẩm thấu với ý thức của bạn.Khi bạn tìm hiểu thiên nhiên, hãy để cho trạng thái không suy tư, trạng thái vắng bặt những ý tưởng quấy nhiễu (52), có đủ không gian để thể hiện.Chìa khoá trong chuyện này chính là sự chú tâm tức là sự im lắng một cách tỉnh táo.Nỗi đau đớn kinh niên trong thân thể bạn có thể là một người thầy rất khó tính.Và cái đó không thể biết về nó; vì nó đã chính thực là nó rồi.Dòng suy tưởng miên man được làm chậm lại.Những ý nghĩ của bạn không còn thu hút hết tất cả sự chú tâm của bạn nữa.Hãy để cho nhận thức của bạn đậu lên trên vật thể đó – như một cánh bướm.Khi bạn có một kinh nghiệm khoái lạc hay đớn đau, bạn có ý thức vêềkinh nghiệm đó.Bạn có đang một mặc cảm tội lỗi về một chuyện gì mà bạn đã làm hay không làm, trong quá khứ? điều chắc chắn là bạn đã hành đồng từ một mức độ ý thức, hoặc thiếu ý thức, vào lúc đó.