Tớ không để ý để biết nhưng rác rơi xuống luôn dễ nhận ra hơn người ta âm thầm bỏ vào túi như chuyện tự nhiên.Nàng nằm nhớ người yêu cũ.Đừng nhầm là chúng tôi lạnh với nhau.Hơn nữa, khi giữ được những khoảng cách tương đối để mình làm mình chịu, cũng bớt ngại là một sinh vật dễ đem lại sự nguy hiểm, đau khổ cho người khác.Hừ, chúng tôi ngồi cạnh nhau như hai khúc gỗ.Có thể ví khi con người sinh ra, trong nó có một chiếc đồng hồ cát.Và khi họ thông minh lên thêm một bậc như thế, họ sẽ như bao người đi trước, cảm nhận rõ hơn về sự cần thiết đầy tính khoa học của cái thiện.Chẳng ý thức gì cả, chẳng nghe lời ai cả.Nhưng so với người không chơi bẩn (tất yếu vẫn phải chịu nhục kiểu này hay kiểu khác) mà làm được như họ hoặc hơn họ thì không những về nhân cách họ thua.Đây là lần thứ hai mình nghĩ về cái biển số.
